Sau sáp nhập, theo yêu cầu nhiệm vụ và quy mô mới, tỉnh ủy viên có thể làm bí thư cấp xã là phù hợp.
Tỉnh ủy viên có thể được bố trí làm bí thư cấp xã. Ảnh minh họa: Thu Hằng
Bộ Chính trị đã ban hành Kết luận 150-KL/TW hướng dẫn xây dựng phương án nhân sự cấp ủy cấp tỉnh thuộc diện hợp nhất, sáp nhập và cấp xã thành lập mới.
Kết luận hướng dẫn có nội dung, đối với đảng bộ cấp xã, phường, đặc khu (sau khi hợp nhất, sáp nhập, thành lập mới), thì có thể xem xét, bố trí nhân sự là cấp ủy viên cấp tỉnh làm bí thư đảng ủy; trường hợp đặc biệt, nếu đảng bộ có vị trí quan trọng, quy mô kinh tế, hạ tầng giao thông đô thị phát triển, số lượng đảng viên, dân số đông, thì có thể xem xét, bố trí nhân sự là ủy viên ban thường vụ tỉnh ủy, thành ủy làm bí thư đảng ủy.
Sẽ có người “tâm tư”, tỉnh ủy viên làm giám đốc sở, bí thư huyện, nay “xuống” làm bí thư xã. Làm cán bộ lãnh đạo cấp xã, phường là cấp nhỏ nhất.
Cần phải thay đổi nhận thức về chuyện này, bởi vì với sự sắp xếp, tinh gọn bộ máy, địa phương còn đơn vị hành chính cấp tỉnh và cấp cơ sở, thì quy mô phường, xã không như trước.
Theo Quyết định số 759/QĐ-TTg phê duyệt Đề án sắp xếp, tổ chức lại đơn vị hành chính các cấp và xây dựng mô hình tổ chức chính quyền địa phương 2 cấp (đề án).
Về biên chế cán bộ, công chức, viên chức cấp xã, đề án nêu rõ, do quy mô đơn vị hành chính cấp xã lớn hơn so với hiện nay và nhiệm vụ, quyền hạn của chính quyền địa phương cấp xã tăng lên (thực hiện toàn bộ nhiệm vụ, quyền hạn của chính quyền địa phương cấp huyện và cấp xã hiện nay).
Từ nhiệm vụ, quyền hạn của chính quyền, cho thấy trách nhiệm của bí thư đảng ủy cấp cơ sở.
Làm bí thư, chủ tịch phường, xã, phục vụ người dân tốt, địa phương phát triển kinh tế, dân giàu có, xã hội bình yên, đó là mục tiêu và là sự thành công của người lãnh đạo.
Ngược lại, cán bộ chức to hơn, ngồi cao hơn, nhưng không làm được gì, cấp dưới không phục, dân coi thường, vậy “quan to” để làm gì.
Làm lãnh đạo, lấy kết quả quản lý và sự tận tụy với công việc làm thước đo của năng lực, lấy đời sống hạnh phúc của người dân làm mục tiêu phấn đấu, đó mới là tài đức thực sự. Còn lấy cái ghế làm mục tiêu và tiền bạc vật chất làm thước đo của thành công thì chẳng có giá trị gì trong mắt dân chúng.