Mai là người phụ nữ hiền lành, chịu thương chịu khó, suốt bao năm đồng hành bên người chồng tên Hưng. Hai vợ chồng đã xây dựng một gia đình nhỏ đầy ấm êm với đứa con trai tên Khang. Họ sống trong một ngôi nhà khang trang, nơi mà mọi góc ngóc đều thấm đẫm tình yêu và sự hi sinh của Mai. Mọi thứ đã từng đẹp như một câu chuyện cổ tích.
Nhưng rồi, một ngày, Hưng trở về nhà với thái độ lạ lẫm, cứ như là có điều gì đó che giấu. Anh bảo Mai rằng công ty gặp khó khăn, cần phải bán nhà để giải quyết nợ nần. Dù cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng Mai tin tưởng vào chồng và không nghi ngờ gì cả. Cô đồng ý bán nhà, nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi, rằng chỉ cần vượt qua giai đoạn này, gia đình họ sẽ lại hạnh phúc.
Không lâu sau, nhà đã được bán, nhưng số tiền 3 tỷ mà Hưng nhận được không được dùng vào những kế hoạch giải quyết khó khăn như anh nói. Anh âm thầm mang hết số tiền ấy đi, đưa cho người tình mới của mình – một cô gái trẻ đẹp tên Lan mà Mai chưa từng nghe đến. Hưng lừa dối vợ rằng đi công tác xa, rồi chuyển ra sống với Lan ở một căn biệt thự sang trọng, bỏ mặc Mai và con trai phải lang thang đi ở trọ.
Những ngày tháng đó đối với Mai thật sự là cơn ác mộng. Cô không ngờ người chồng mình yêu thương, tin tưởng bấy lâu lại có thể làm điều đó. Cô không chỉ mất nhà mà còn phải gồng gánh mọi thứ để nuôi con, vừa đi làm, vừa lo cho cuộc sống bấp bênh, vừa phải giữ cho con không biết được sự thật đau lòng về người cha.
Ròng rã một năm trôi qua, Mai không chỉ vực dậy được cuộc sống mà còn mua được một căn nhà mới nhỏ xinh, đủ để hai mẹ con có một nơi chốn yên bình để sống. Trong suốt thời gian đó, cô đã tự mình cố gắng, chăm chỉ làm việc, hy sinh tất cả vì tương lai của con trai.
Cũng vào lúc này, Hưng cảm thấy cuộc sống bên Lan không như anh tưởng. Cô gái trẻ chỉ quan tâm đến tiền bạc, khi anh đã hết sạch, Lan bỏ anh đi, mang theo hết những thứ có giá trị mà anh từng tích cóp. Hưng không còn gì trong tay, nợ nần chồng chất, và sự hối hận bắt đầu xâm chiếm anh. Anh nhớ đến Mai, nhớ đến gia đình mình và cái cảm giác ấm áp ngày xưa.
Một buổi sáng, Hưng quyết định đến tìm Mai. Anh biết rằng nếu không có sự tha thứ của cô, cuộc đời anh sẽ chỉ là một chuỗi thất bại. Hưng đến tận cửa nhà Mai, đứng ngoài nhìn vào cảnh tượng giản dị, ấm cúng trong ngôi nhà mới mà Mai đã tự mình làm lại từ đầu. Con trai anh đang ngồi chơi trong phòng, không biết gì về chuyện cũ.
Khi Mai mở cửa, nhìn thấy Hưng đứng đó với ánh mắt hối hận, cô không tỏ ra ngạc nhiên. Cô chỉ đứng im, ánh mắt lạnh lùng. Hưng vội vàng nói: “Mai, anh sai rồi. Anh đã lừa em, đã bỏ em, nhưng giờ anh đã hiểu ra. Anh muốn xin em tha thứ, để con có một gia đình đủ bố mẹ. Xin em đừng để con thiếu tình thương của cha.”
Mai không vội vàng đáp lại, mà chỉ nhìn anh, đôi mắt cô như đã khô cạn hết mọi cảm xúc. Cô đứng thẳng người, nhẹ nhàng nói: “Bố của con tôi đã chết rồi, Hưng ạ. Anh không còn là chồng tôi nữa. Và tôi sẽ tìm một người bố mới cho con tôi, một người xứng đáng hơn anh.”
Những lời nói ấy như một nhát dao đâm thẳng vào trái tim Hưng. Anh đứng lặng người, cảm giác thất bại, tủi nhục dâng lên. Anh không còn gì để nói, chỉ có thể đứng đó, nhìn Mai và con trai mình, không biết phải làm gì với cuộc sống đã tàn lụi trong tay mình.
Mai khép cửa lại, quay vào với cuộc sống của mình, không hối tiếc cũng không than vãn. Cô đã tìm lại được bản thân, và con trai cô sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn, không cần phải có một người cha đã chết trong lòng từ lâu.